KHÂM PHỤC NỘI LỰC CỦA CÔ HỌC TRÒ NGƯỜI NÙNG
Lượt xem: 322

Cũng giống như những học trò cùng trang lứa, đã hơn 3 tháng nay Quỳnh phải nghỉ học ở nhà trước sự bùng phát của dịch bệnh Côvid 19. Có những lúc tưởng chừng ánh nắng chói chang mang mùa hè tới sẽ cuốn đi virut côrôna - kẻ thù vô hình, để em và các bạn lại được nô nức đến trường. Nhưng bất chợt những cơn giông lại ùa về. Mưa rả rích, xối xả mang theo gió rét như dịch bệnh Côvid 19 vẫn còn tiềm ẩn đó đây. Dù đang trong những ngày “dãn cách xã hội” nhưng với sự quan tâm tận tình của các thầy cô trường THPT số 1 Bảo Yên, càng làm cho khoảng cách chinh phục “con chữ” của Quỳnh gần lại.
         
Với chủ trường “dù dịch bệnh cũng không bỏ lại học trò phía sau”, chúng tôi đã đặt chân tới ngôi nhà tôn lụp sụp, hẻo lánh nép mình bên sườn núi bản 6, xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên. Đó là nhà em Lương Diễm Quỳnh dân tộc Nùng, học sinh 12A4 trường THPT số 1 Bảo Yên. Tại đây, chúng tôi không kìm nén được cảm xúc và sự khâm phục nội lực của cô học trò nhỏ bé, mảnh khảnh khi nghe mẹ em trải lòng về hoàn cảnh gia đình. Quỳnh là con gái duy nhất  trong gia đình có hoàn cảnh vô cùng éo le. Ngay từ khi mới lọt lòng, em đã thiếu hơi ấm tình thương và sự bao bọc chở che của cha. Trụ cột là người mẹ gầy yếu, bao năm vẫn gồng mình tần tảo, chắt chiu để nuôi em ăn học. Có nhiều khi, lao động nặng nhọc đã vắt kiệt sức khiến mẹ em lâm bệnh. Hoàn cảnh gia đình quá túng thiếu có lúc tưởng như em phải nghỉ học giữa chừng. Nhưng chính sự dìu dắt ân cần của các thầy cô giáo, sự sẻ chia khích lệ của các bạn trong lớp đã tạo động lực để Quỳnh tiếp tục đến trường viết tiếp ước mơ vô cùng bình dị“gắng học để thoát nghèo”.

Lương Diễm Quỳnh dân tộc Nùng, học sinh 12A4 trường THPT số 1 Bảo Yên.

Nhưng từ ngày dịch bệnh bùng phát, mẹ em cũng mất việc, gia cảnh càng khốn khó hơn. Quỳnh thương những nếp nhăn đã hằn sâu trên khuôn mặt mẹ, thương đôi vai gầy đã lệch đi vì năm tháng mẹ vất vả nuôi em. Càng thương mẹ bao nhiêu, em càng quyết tâm không để những gian nan trước mắt cản trở con đường học tập của em đang đi bấy nhiêu. Ngoài những lúc phụ giúp mẹ làm việc, phần lớn thời gian Quỳnh làm bạn với những trang sách. Bởi em biết, học sinh cuối cấp trước kì thi THPT Quốc gia như em việc học là con đường duy nhất rút ngắn khoảng cách tiếp cận tri thức. 

Nhà không có điều kiện kết nối mạng để học online, nên việc học trực tuyến của Quỳnh trên điện thoại gặp rất nhiều khó khăn. Nhưng em đã biến khó khăn thành động lực. Hàng ngày, để thuận tiện cho việc học trực tuyến, em đã mang điện thoại sang đầu hè nhà bác họ, bắt sóng Wifi để được nghe thầy cô giảng bài, để được học trực tuyến cùng các bạn. Những kiến thức nào chưa thực hiểu, em luôn mạnh dạn nhắn tin hỏi bạn, hỏi thầy cô để tìm lời giải đáp phù hợp nhất. Tối đến, bên chiếc bàn gỗ đã sờn màu, bên ánh điện nhỏ nhoi le lói, em vẫn miệt mài bên trang sách đến khuya để tìm cách giải cho bài toán khó, để tìm cách triển khai ý cho đề văn hay. Bởi em luôn hi vọng rằng với ý chí, nỗ lực và sự quyết tâm của mình, em sẽ được đền đáp bởi thành quả của kì thi sắp tới. Và bởi phía sau em, thầy cô Trường THPT số 1 Bảo Yên luôn yêu thương và gieo niềm tin, sự lạc quan cho những học trò nghèo hiếu học.

Không chỉ là một người con hiếu thảo, không chỉ là một học trò nghị lực, mà Quỳnh còn là một tuyên truyền viên năng động, đầy sáng tạo. Trong những ngày “dãn cách xã hội” với sự nhiệt thành, trách nhiệm, Quỳnh đã cùng với đoàn thanh niên trong thôn thành lập nhóm “Dập dịch từ hành động nhỏ”. Em đã giúp đỡ bà con dân tộc Nùng không biết tiếng phổ thông ở bản 6 quê em về cách phòng chống dịch bệnh Côvid 19. Bằng những việc làm nhỏ bé, ý nghĩa, thiết thực như đeo khẩu trang đúng cách, rửa tay thường xuyên bằng xà phòng, hạn chế tiếp xúc nơi đông người….Quỳnh đã truyền cảm hứng và lan tỏa niềm tin về sự chiến thắng dịch bệnh. Để một ngày không xa, em cũng như tất cả các bạn học sinh trên mảnh đất Bảo Yên mình lại được cắp sách đến trường chinh phục những giấc mơ đẹp.

Nắng ấm đã trải dài trên khắp các ngõ con, thôn xóm, bản làng và mùa hè  cũng đang hứa hẹn mang sự bình an đến quê hương Bảo Yên. Chúng tôi ra về, trong lòng thầy cô nào cũng có những trăn trở, nghĩ suy. Chỉ biết rằng, câu chuyện về cô học trò người Nùng với ý chí bền bỉ ấy sẽ chẳng thể nào phai trong cuộc đời “chèo đò” của chúng tôi. Dẫu biết rằng chặng đường phía trước mà Lương Diễm Quỳnh đang đi sẽ còn lắm những trông gai nhưng chúng tôi tin và hi vọng rằng nghịch cảnh chỉ là “phép thử” của nghị lực mà thôi!

                                                 Ma Thị Bích Thu - Giáo viên  trường THPT số 1 Bảo Yên Bảo Yên

Tin tức
Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
Đăng nhập

CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ HUYỆN BẢO YÊN TỈNH LÀO CAI

Chung nhan Tin Nhiem Mang